Lão 76 tuổi đồi bại không tha cả bé gái thiểu năng
Đi cắt tóc về, gặp bạn già đang giở trò với cháu mình
Ông nội của nạn nhân là ông Nguyễn Văn Sảnh (75 tuổi, ngụ thôn Phong Cầu 1, xã Đại Đồng, huyện Kiến Thụy, Hải Phòng) thuật lại sự việc: Ngày 21/5, mọi người trong nhà đều đi làm hết, chỉ còn hai ông cháu. Khoảng 7h15, ông dắt xe đạp đi cắt tóc, trước khi đi còn dặn cháu gái Nguyễn Thị Hiền (12 tuổi, bị thiểu năng): “Con ở nhà trông nhà cho ông nhé! Ông đi cắt tóc một lát rồi về. Nếu ai hỏi thì bảo ông không có nhà”.
Ông Sảnh vừa đi khỏi thì bạn già Đỗ Trọng Liêm (76 tuổi, ngụ thôn Lạng Côn, xã Đông Phương cùng huyện) đi xe đạp rẽ vào, đeo kính râm, ăn mặc chải chuốt. Gặp bé gái, ông Liêm hỏi qua loa vài câu, biết nhà không có ai khác bèn kéo cháu bé vào giường giở trò đồi bại.
Thấy nhà không có ai, gã đồi bại 76 tuổi xâm hại bé gái. |
Khoảng nửa tiếng đồng hồ sau, ông nội cháu bé quay về vì tiệm cắt tóc đóng cửa, nhìn thấy chiếc xe đạp của ông bạn dựng trước cửa nhà. Ông Sảnh đi thẳng xuống gian nhà dưới cất xe đạp để lên tiếp bạn. Bỗng trong nhà vọng ra tiếng kêu khóc thất thanh của đứa cháu: “Ôi! Ông ơi cháu đau lắm. Cháu lạy ông! Cháu lạy ông”.
Ông Sảnh hoảng hốt đạp cửa nhà xông vào, gặp ngay cảnh Liêm vẫn đang đeo kính râm đè cô cháu đang giãy giụa, khóc lóc. Choáng váng, tức giận, ông Sảnh lao đến đấm vào một bên mắt của đối tượng. Cú đấm khá mạnh, một bên mắt kính bị vỡ làm xây xước vùng quanh mắt thủ phạm.
Xét về thể lực, cả hai đều đã ngoài 70 tuổi, ông Sảnh không to khỏe bằng Liêm, nhưng do thủ phạm còn đang luống cuống nên lĩnh phải cú đấm. Làng xóm nghe tiếng ầm ĩ chạy sang đã chứng kiến cảnh hai ông già đang vật lộn ở giữa sân nhà, đứa bé ngẩn ngơ vẫn còn ở truồng...
Bố mẹ đứa bé đang làm đồng gần đó, nghe dân làng hô hoán cũng bỏ dở việc chạy vội về. Khi hiểu ra đầu đuôi sự tình, mọi người đều phẫn nộ định xông vào cho lão đồi bại một trận, phải bốn thanh niên hợp sức mới ngăn lại được.
Mười lăm phút sau, lực lượng công an xã và công an huyện Kiến Thụy có mặt. Cơ quan điều tra đã đưa bé gái đến bệnh viện kiểm tra tình trạng sức khỏe, đồng thời đưa đối tượng Liêm tới trạm xá để xử lý vết thương quanh mắt phải do các mảnh kính vỡ đâm vào. Các cán bộ của tổ chức bảo trợ trẻ em cũng được thông báo có mặt để giúp đỡ điều tra và trấn an cháu bé.
Bị làm nhục bao nhiêu lần cũng không biết
Ông Sảnh quen đối tượng được một thời gian, hai người thi thoảng có đánh tổ tôm vui cùng vài người cao tuổi khác ở hai xã. Ông Liêm từng khoe trước đây cũng là công nhân nhà nước, gia đình con cái đều khá giả, hiện chỉ sống một mình nên thời gian sinh hoạt rất tự do, thường ăn mặc chải chuốt đạp xe đi chơi khắp các nhà. Thỉnh thoảng, ông ta lại đạp xe đến nhà ông Sảnh chơi.
Theo chủ nhà, ông Liêm thường xuyên là vị khách “không mời mà đến”, dù không mặn mà chào đón nhưng chủ nhà vẫn phải tiếp theo phép lịch sự.
Cháu Hiền từ lúc sinh ra đã không được bình thường như những đứa trẻ khác, mắc bệnh thiểu năng trí tuệ do ảnh hưởng từ người cha cũng bị tâm thần. Anh này lúc sinh ra khỏe mạnh, nhưng sau một lần ốm, bị tác động bởi phản ứng phụ của thuốc nên mắc chứng tâm thần. Hễ bệnh tái phát, anh lại chửi bới không chừa ai, đánh lại cả anh trai, bố đẻ, đập phá hết đồ đạc.
Gia cảnh nạn nhân nghèo nàn, kinh tế cả nhà trông chờ vào hai sào ruộng. Mẹ bé Hiền buồn rầu than thở: Vợ chồng sinh được hai con gái, Hiền là con út, cô chị may mắn hơn em nên khỏe mạnh, lanh lợi, hiện theo học tại một trường thể dục thể thao trên Hà Nội.
Gia đình được địa phương xét hộ nghèo, mỗi tháng giảm 30 ngàn đồng tiền điện, người chồng tâm thần được trợ cấp 180 ngàn đồng/tháng. Sinh hoạt gia đình đều phải hết sức tằn tiện, chắt bóp. Anh chồng chỉ loay hoay phụ việc cho họ hàng, ai trả cho bao nhiêu thì trả.
Nhắc đến đứa con gái thiểu năng, người mẹ rớt nước mắt: Cháu Hiền lúc sinh ra đã không bình thường, thỉnh thoảng cứ co giật từng cơn. Đến khi bé được khoảng bảy, tám tuổi thì hết tình trạng này nhưng nhận thức và phản xạ rất trì trệ, kém cỏi. Dặn trước quên sau, Hiền chẳng làm được việc gì ngoài việc xúc cơm ăn. Ai hỏi cái gì cũng chỉ biết há hốc mồm ngơ ngác nhìn. Hôm nào mẹ có thời gian mới chăm lo được nên thường ngày mặt mũi cô bé lúc nào cũng lem luốc, tóc tai bù xù. Gia đình không có tiền đưa con đi chữa trị, Hiền 12 tuổi không đi học, chỉ suốt ngày ở nhà cùng ông nội.
Tại cơ quan điều tra, gã đồi bại Đỗ Trọng Liêm đã khai nhận hành vi phạm tội. Một ngày sau khi sự việc xảy ra, Công an huyện Kiến Thụy đã khởi tố vụ án, khởi tố bị can, bắt giam đối tượng vì có hành vi “hiếp dâm trẻ em”. Từ hôm đó đến nay, bên phía gia đình đối tượng Liêm chưa hề xuất hiện tại nhà nạn nhân.
Sau sự việc, ông nội cháu bé gần như phải túc trực bên cạnh cháu gái 24/24h vì sợ đứa bé dại dột làm gì nguy hiểm. Thương cháu gái thiệt thòi, nhìn cháu bị xâm hại, ông cụ đau lòng: “Hành động nào xâm phạm đến cơ thể các cháu đều là sai trái. Con bé điên dở như vậy ông ta cũng không tha, giở thói vô lại”.
Mẹ nạn nhân tiếp lời: “Con bé dù ngớ ngẩn nhưng cũng biết ý thức được sự việc xảy ra là chuyện gì đó rất kinh khủng. Vì thế khi họ hàng, làng xóm hay bất kì ai đến hỏi thăm, Hiền đều xấu hổ trốn vào một góc nhà co ro trông rất tội nghiệp. Nghe bệnh viện trao đổi vùng kín của con bé bị tổn thương khá nặng, cháu về nhà cũng luôn miệng kêu đau. Ban đêm đi ngủ cháu vẫn khóc mơ, ú ớ nói: “Kinh lắm! Đau lắm!” làm cho cả nhà đau lòng vô cùng”.
Cô bé thiểu năng co rúm người mỗi lần có ai nhắc đến sự việc. |
Khi được mẹ và mọi người gặng hỏi về việc đã bao nhiêu lần bị ông Liêm "làm việc giống như thế", bé gái ngơ ngác đưa ngón tay lên đếm: “Một, hai, ba, bốn, năm”, rồi nói hai lần ông này cho tiền và 3 lần cho kẹo.
Mọi người lặng nhìn nhau, nhưng người ông ngao ngán nói: “Nó có phải khôn ngoan như con cháu người ta đâu mà gia đình tôi chắc chắn được điều gì?. Nó cứ nói luyên thuyên nên tôi cũng không dám khẳng định việc xảy ra đã bao nhiêu lần. Nghĩ ông ta từng ấy tuổi “sắp xuống lỗ” rồi còn phải vào tù, tôi cũng ái ngại nhưng tội này thì gia đình tôi không thể bỏ qua được”.
(Tên nạn nhân trong bài đã được thay đổi)
Theo Thùy Linh (Pháp luật Việt Nam)
www.nguoiduatin.vn