Related Posts Plugin for WordPress, Blogger...

Chuyện ‘người chết’ đi buôn hàng trắng


Một dạo chẳng biết có nguồn thông tin tiếp thị nào mà nhiều người dân dưới đồng bằng kéo nhau lên Tây Bắc để làm ăn buôn bán. Hàng hóa cũng không có gì to tát. Chủ yếu là quần áo, vải vóc, đồ dùng sinh hoạt rẻ tiền phục vụ đồng bào vùng cao. Đổi lại là lâm thổ sản các loại như thảo quả, đỗ trọng, sa nhân… Bà con người Mông trên các bản ở Mộc Châu, Sơn La còn có thứ hàng hóa trao đổi đặc biệt là thuốc phiện . Lãi từ sự trao đổi hàng hóa tiêu dùng với thuốc phiện đã khiến cho không ít người bị mờ mắt. Một số ít con thiêu thân đã chuyển sang đánh hàng thuốc phiện về xuôi.


Bùi Văn Khương ở xã Hồng Lạc (Thanh Hà, Hải Dương) là một trong những con thiêu thân như thế. Cuối tháng 3/1992, chuẩn bị cho một chuyến buôn mạn ngước Khương về Hà Nội đến chợ Đồng Xuân mua 100m vải. Đóng hàng xong Khương ra bến xe Kim Mã rồi ngược lên Thuận Châu, Sơn La. Đêm ấy, Khương tìm đến xã Thôm Mòn ngủ trọ chờ đến sáng hôm sau ra chợ Thuận Châu tìm khách.


Sáng ấy phải phiên chợ vắng, Khương ôm đống vải ra chợ nhưng không tìm được khách quen. Mãi đến xế chiều chợ đã vãn mới có 3 người Mông tìm đến xem vải. Họ mân mê từng long vải ra chiều thích thú nhưng khổ nỗi trong người chẳng có đồng bạc nào. Nghe nhiều người từng đi buôn mạn ngược kháo nhau, người Mông không có tiền nhưng có thứ đổi ra nhiều tiền là thuốc phiện. Sợ hàng ế vì mấy hôm nữa mới có phiên chợ, Khương bèn nảy ý định hàng đổi hàng với người Mông. Quả thật trong gùi của ba người Mông hôm ấy có gần 2kg thuốc phiện nguyên chất. Cuộc ngã giá bằng tay chân diễn ra chóng vánh ngay góc chợ Thuận Châu. 3 người Mông chất vải lên ngựa, còn Khương nhận 1,9kg thuốc phiện quay về nhà trọ tìm cách cất giấu.


Chuyện ‘người chết’ đi buôn hàng trắng - Ảnh 1


Ảnh minh họa.


Trong đêm, Khương chia số thuốc phiện đó ra làm 7 gói nhỏ, bọc vải hoa rồi buộc quanh người. Mờ sáng Khương rời nhà trọ và ra bến xe đón xe về xuôi. Đến km số 64 đường Sơn La – Hà Nội, Đội CSGT số 26 đã chặn chiếc xe lại để kiểm tra. Khương hoảng sợ vờ đau bụng lỉnh xuống vệ đường nhưng thái độ lén lút của hắn không thoát khỏ mắt của các chiến sĩ công an . 7 gói thuốc phiện trong chiếc băng rốn của Khương bị khám phá. Lập tức Khương và toàn bộ số tang vật được chuyển về CQĐT Công an tỉnh Sơn La. Tháng 5/1992, Viện KSND tỉnh Sơn La ra cáo trạng truy tố Bùi Văn Khương về tội mua bán vận chuyển trái phép chất ma túy.


Chuyến buôn mạn ngược của Khương bị thất bại và dẫn đường cho Khương vào trại giam chờ ngày lĩnh án. Biết rõ tội trạng, Khương luôn tìm cách bỏ trốn. Cuối năm 1992 lợi dụng sơ hở của Công an Sơn La, Khương đã trốn thoát. Sau khi truy tìm kẻ phạm tội không có kết quả, tháng 3/1993, CA tỉnh Sơn La đã phát lệnh truy nã đặc biệt đối tượng Bùi Văn Khương về tội mua bán vận chuyển trái phép chất ma túy.


Tháng 9/1995, lực lượng điều tra bất ngờ khi nhận được thông tin đình chỉ vụ án về Bùi Văn Khương. Lý do là hắn đã chết vì tai nạn giao thông.


Tuy nhiên có một điểm rất lạ là vụ tai nạn đột ngột trên đường giao thông dẫn đến cái chết của Bùi Văn Khương lại không làm cho gia đình và người thân anh ta mảy may xúc động. Những người trong gia đình Khương vẫn làm ăn sinh hoạt bình thường, người làm giấy chứng tử cho anh coi việc anh đã chết là việc… đương nhiên nên cũng chẳng buồn đến chia buồn cùng gia đình tang quyến. Một điều lạ nữa là đầu làng cuối xóm nơi Khương nhiều năm sinh sống, ngoài gia đình Khương và những người làm giấy chứng tử, chẳng mấy ai biết rằng Khương đã chết vì tai nạn giao thông trên đường đi làm ăn buôn bán.


Những sự quái lạ ấy dần dần bị quên đi, ngay cả khi Công an Sơn La ra quyết định đình nã với Khương ít lâu, thì 1 người có tên trong sổ tử của xã bằng da bằng thịt lù lù dẫn xác về cũng không khiến cho ai phải bận tâm.


Đường hoàng coi mình là người… đã chết, Khương nhanh chóng hòa nhập cộng đồng và chẳng mấy vướng bận với những gì đã từng xảy ra. CA Sơn La cũng không hề hay biết điều này. Có cái vỏ bọc quá an toàn đó, Bùi Văn Khương về địa phương một thời gian đã lại “ngựa quen đường cũ”. Hắn tiếp tục sự nghiệp đi buôn với chính mặt hàng đã khiến hắn phải vào tù, đó là thuốc phiện. Trong thời gian lẩn trốn lệnh truy nã của CA Sơn La, Khương đã làm quen và bắt mối được với một số đối tượng nghiện hút ma túy ở Hà Nội, Hải Phòng,…


Từ đây Khương càng trở nên lọc lõi hơn khi tiếp cận với ma túy. Cái chết giả có sự chứng thực của chính quyền địa phương vô tình đã tạo một vỏ bọc khá chắc chắn khi đi buôn ở tỉnh ngoài. Mọi xác định nghi vấn về hàng tung của Khương đến xã Hồng Lạc nơi Khương cư trú đều bị bật trở lại, vì theo sổ tử của địa phương, Khương đã chết từ năm 1995.


Yên tâm với vỏ bọc của mình, nhưng Khương không liều mạng lang thang buôn bán nữa mà ở hẳn tại địa phương, trở thành một đại lý trung chuyển ma túy đi các nơi, chủ yếu là cung cấp hàng cho các đầu mối, y chỉ đứng đằng sau. Dù Khương che chắn khá kỹ các hoạt dộng phạm tội nhưng Công an tỉnh Hải Dương cũng đã bắt đầu phát hiện được nhiều dấu hiệu nghi vấn về một đường dây vận chuyển buôn bán trái phép chất ma túy mà điểm xuất phát ở ngay trên địa bàn tỉnh.


Từ đầu năm 1997, qua nhiều đợt truy quét nhiều ổ nhóm tệ nạn xã hội, đặc biệt là các đối tượng tổ chức sử dụng các chất ma túy, cơ quan điều tra CA tỉnh Hải Dương đã thu thập được một số thông tin quan trọng về nguồn cung cấp ma túy cho các con nghiện. Phần lớn các thông tin đều hướng về một đường dây buôn bán ma túy ở huyện Thanh Hà. Hành tung của “người chết” Bùi Văn Khương dần bị lộ diện.


Cùng thời gian này, Công an huyện Thanh Hà cũng có những tài liệu trinh sát về hoạt động phạm tội của Bùi Văn Khương, CQĐT Công an Hải Dương phát hiện Bùi Hữu Oanh (SN 1975 trú tại Tân Việt, Thanh Hà) là một con nghiện ma túy nặng, do mối quan hệ họ hàng, Khương và Bình biết Oanh có quen biết một số đối tượng nghiện ma túy và tiêu thụ thuốc phiện tại Hải Phòng. Sau nhiều lần chiêu đãi Oanh bằng ma túy, Khương quyết định sử dụng Oanh làm cửu vạn mang hàng xuống Hải Phòng. Để đảm bảo chắc chắn cho việc giao nhận hàng, Khương và Bình đưa Oanh đến gặp trực tiếp bạn hàng nhận thuốc phiện tại Hải Phòng. Khương và Bình thỏa thuận với Oanh về giá cả vận chuyển ma túy Hải Dương – Hải Phòng với mức 300.000 – 400.000/ kg.


Trưa ngày 26/5/1997, Khương và Bình nhắn Oanh đến gặp và yêu cầu Oanh chuyển ngay 2kg thuốc phiện xuống Hải Phòng cho bạn hàng đang cần gấp. Theo đúng điều kiện đã thỏa thuận chiều ngày 26, Oanh rủ thêm Vũ Tuấn Đông (SN 1972 cùng ở xã Tân Việt) cùng Oanh đi nhận hàng. Sau khi trao đổi với Bình, Khương đã giao cho Oanh 2kg thuốc phiện, Oanh nhận và bỏ vào túi du lịch của Oanh rồi cùng Vũ Tuấn Đông lên đường đi Hải Phòng. Bình, Khương yên tâm về nhà chờ kết quả.


Đến lúc này, cả Khương, Bình và những tên cửu vạn ma túy không hề hay biết toàn bộ những cuộc trao đổi giao nhận ma túy và cách thức liên hệ gặp gỡ của chúng đều đã bị cơ quan điều tra CA Hải Dương nắm vững. Lệnh triệt phá đường dây vận chuyển mua bán trái phép chất ma túyHải Dương – Hải Phòng được phát ra. Đúng lúc Oanh ôm túi thuốc phiện đi đến ga Phú Thái thì bị lực lượng CSGT huyện Kim Thành chặn lại kiểm tra. Quá bất ngờ trước tình huống xảy ra, Oanh và Đông đành phải tra tay vào còng.


Tại trụ sở công an, Oanh buộc phải khai nhận nguồn gốc số thuốc phiện mà y chỉ là người vận chuyển thuê.


Ngay lấp tức một mũi trinh sát đã tiến hành khám xét khẩn cấp nơi ở của Khương và Bình. Khi bị bắt, Khương một mực cãi bay cãi biến về hành vi của mình và tuyên bố không liên quan đến hoạt động mua bán thuốc phiện ở Hải Dương. Khi cơ quan công an đưa ra hồ sơ gốc của vụ vận chuyển trái phép ma túy ở Sơn La cùng bản chứng từ giả mạo, Khương đành phải khuất phục.


Được biết trước đó ít lâu bố đẻ Khương là Bùi Văn Khánh vì thương con đã làm đơn trình báo UBND xã Hồng Lạc vì việc Bùi Văn Khương bị chết do TNGT ở huyện Sông Mã (Sơn La). Tại trụ sở UBND xã ông Bùi Văn Khánh gặp Bùi Như Bình là Phó trưởng công an xã phụ trách hộ tịch, hộ khẩu đề nghị cấp giấy chứng tử cho Bùi Văn Khương về việc Khương đã chết do tai nạn. Bùi Như Bình đã báo cáo với Lê Văn Công là Phó Chủ tịch, trưởng CA xã biết. Sau đó Bình đã vào sổ tử cho Bùi Văn Khương theo đề nghĩ của Bùi Văn Khánh. Bùi Như Bình còn viết giấy chứng tử và viết thông báo cho CA tỉnh Sơn La về việc Khương đã bị chết do tai nạn giao thông .


Ông bố có con chết do TNGT đã cầm giấy chứng tử và thông báo lặn lội lên CA tỉnh Sơn La trình báo. Tại đây sau khi xem xét các giấy tờ có chứng thực của chính quyền địa phương đối tượng có lệnh truy nã, CA tỉnh Sơn La đã ra quyết định đình nã đối với Bùi Văn Khương. Hồ sơ vụ án can tội mua bán, vận chuyển trái phép các chất ma túy cho CA Sơn La thụ lý được… cất vào kho.


Thanh Sơn



'Ông trùm' chuyên phân phối ma túy sa lưới





www.nguoiduatin.vn

Back to TOP