Related Posts Plugin for WordPress, Blogger...

Gã đàn ông có máu 'Hoạn Thư' giết vợ: Sợ nhất 2 từ 'ghen tuông'

Dường như sợ chúng tôi thấy những giọt nước mắt vừa trào dâng trên khóe mắt, Thế ngoảnh mặt ra ngoài hiên. Ngoài trời, mưa rơi tầm tã. Kỷ niệm buồn chợt ùa về, len lỏi vào từng hạt mưa bong bóng khiến gã phạm nhân ngồi trước mặt tôi thổn thức: “Cứ mỗi lần nhìn mưa rơi, em lại nhớ quê nhà da diết”...

Quá khứ tội lỗi

Trong số rất nhiều phạm nhân thụ án tù chung thân tại Trại giam Nam Hà (bộ Công an), Phan Văn Thế (SN 1977, quê Nam Trực, Nam Định) được liệt vào dạng điển trai.

Thế có đôi mắt to đen, trán cao, da trắng, trông toát lên vẻ hiền lành, thông minh. Nhìn bề ngoài, chúng tôi khó có thể hình dung, con người này cách đây hơn 13 năm, trong một cơn ghen mù quáng đã dùng đôi tay bóp cổ người vợ đang mang thai giọt máu của chính mình đến chết.

Theo lời kể của phạm nhân Thế, khi anh ta mới 24 tuổi đã yêu say đắm cô gái hoa khôi của làng tên Nguyễn Thị Hiền. Mặc dù là người đến sau, nhưng Thế đã đánh bật được nhiều “đối thủ” trai làng và chiếm trọn được tình yêu của cô gái xinh nhất làng.

Đến năm 2001, đôi bạn trẻ đã “ăn cơm trước kẻng”, dẫn đến chuyện “bác sỹ bảo cưới” (có thai trước hôn nhân). Đôi bạn trẻ báo cáo gia đình hai bên và đám cưới được tổ chức tưng bừng.

  Gã đàn ông có máu 'Hoạn Thư' giết vợ: Sợ nhất 2 từ 'ghen tuông' - Ảnh 1

Phạm nhân Phan Văn Thế.

Trong tiệc cưới, nhiều trai làng thầm khen ngợi Phan Văn Thế trong cuộc đua tình ái, đánh bật nhiều đối thủ, cưới được cô gái đẹp nhất làng. Trước đó, chị Hiền cũng có cảm tình với một vài thanh niên trong làng và họ đều thương thầm nhớ trộm cô gái đẹp cả người lẫn nết này. Rồi tin vui vợ Thế có thai nhanh chóng lan khắp đầu làng, cuối xóm.

Bố mẹ Thế rất mãn nguyện, hạnh phúc vì sắp được bế cháu nội đầu lòng. Ông bà dành nhiều món ăn ngon, bổ cho con dâu để dưỡng thai. Nhiều đêm, hai vợ chồng thủ thỉ bàn chuyện đặt tên con và chuẩn bị phương thức nuôi dưỡng, chăm sóc đứa con sắp chào đời. Nhìn bề ngoài, ai cũng cảm nhận Thế là một người chồng hiền lành, rất yêu thương vợ.

Song, khó ai có thể nghĩ được rằng, trong tận sâu thẳm tâm hồn của người chồng luôn ghen bóng, ghen gió với những mối tình cũ của vợ mình trong quá khứ. Cùng với thời gian, mối ghen tuông vô cớ với quá khứ của vợ trong lòng Thế đã phát triển với tốc độ ung thư ác tính. Nhất là khi thấy vợ giáp mặt, nói chuyện với người yêu cũ, nơi đầu làng, cuối chợ. Nghĩ về điều đó, Thế thấy trong lòng dằn vặt, đau khổ, nội tâm bị xung đột dữ dội.

Theo đó, cùng với cái thai trong bụng vợ ngày càng to ra, mối nghi ngờ ghen tuông vợ không chung thủy ngày càng lớn dần trong suy nghĩ người chồng. Cho đến một ngày, nó vỡ oà trong cơn ghen mù quáng. Theo đó, khoảng 20h ngày 3/4/2002, Thế dẫn vợ đi vãn cảnh chùa Cổ Lễ ở gần nhà, thực chất là tìm địa điểm để nói chuyện, làm rõ xem cái thai trong bụng là của ai?

Khi nghe Thế hỏi về chuyện tình cảm với những trai làng trước đây, cô vợ trẻ cảm thấy không được thoải mái, dẫn đến đôi bên không giữ được hòa khí vợ chồng. Người vợ đau khổ vì biết chồng nghi ngờ tiết hạnh của mình. Sẵn có mặc cảm, nghi ngờ đứa con trong bụng không phải của mình, Phan Văn Thế nảy sinh ý định giết chị Hiền.

Trong lúc cơn ghen mù quáng lên đến đỉnh điểm, Thế đã quên hết nghĩa tình vợ chồng trước đây, lao vào bóp cổ vợ bằng sức mạnh lực điền của đôi tay nhà nông. Nhiều năm làm thợ cơ khí, đôi tay của Thế rắn chắc như chiếc kìm sắt lớn kẹp chặt vào cổ người vợ yếu liễu đào tơ. Sợ vợ kêu lên mọi người phát hiện, gã chồng mất nhân tính còn ấn cả ngón tay vào mồm để chặn họng.

Theo quán tính, chị Hiền nghiến chặt ngón tay chồng. Bị cắn đau, Thế giật mãi mới rút được ngón tay ra khỏi mồm vợ, giận dữ bóp cổ vợ mạnh hơn. Chị Hiền đang mang thai, cơ thể chậm chạp, giãy giụa trong vô vọng, cho đến khi hồn lìa khỏi xác, thân thể mềm oặt như một sợi bún.

Cơn giận dữ qua nhanh, Thế chợt tỉnh ngộ, sợ run người nhìn người vợ trẻ, xinh đẹp đang bụng mang, dạ chửa nằm bất động dưới chân mình. Kẻ sát nhân ngồi phệt xuống đất, hai tay ôm đầu, quằn quại trong đau khổ, đầu óc tê dại đi trong suy nghĩ miên man, tìm cách khắc phục hậu quả.

Thời gian trôi nhanh độ một tuần trà, Phan Văn Thế lạnh lùng đứng dậy, trong tâm trạng tận cùng đau khổ, lững thững bước những bước chân nặng nề về nhà. Cầm một lưỡi dao lam sắc lạnh trong tay, Thế quay lại đúng chỗ vợ nằm chết, thẫn thờ dùng lưỡi dao lam tự cắt cổ tay phải để tự sát.

Cái số của Thế chưa tắt, nên anh ta được cứu sống. Sau hai phiên xét xử, bị cáo Phan Văn Thế bị TAND Tối cao tuyên phạt án tử hình. Số phận lại mỉm cười với Thế một lần nữa, khi ngày 31/12/2003, Chủ tịch nước ra quyết định ân giảm cho xuống tù chung thân.

Video xem thêm:

Chồng giết vợ rồi tự sát chỉ vì cuồng ghen

Mong được ôm mộ vợ, nói lời xin lỗi

Như một thước phim quay trở về hiện tại, Phan Văn Thế thấy lòng nặng trĩu, cô đơn, buồn tủi vì lỗi lầm quá khứ.

Theo lời kể của phạm nhân Thế, bố mẹ già ở quê làm nông nghiệp. Cuộc sống khổ cực, chưa một ngày được mở mày mở mặt với thiên hạ. Là con cả trong gia đình có 3 anh em, Thế luôn là người đứng mũi chịu sào. Học hết lớp 12, vì hoàn cảnh gia đình khó khăn, Phan Văn Thế đi học nghề mộc, sau đó chuyển sang nghề cơ khí. Niềm vui của cha mẹ thấy đứa con trai có nghề nghiệp, tự nuôi sống bản thân và chu toàn cho gia đình được nhân đôi khi hay tin Thế yêu cô bé Hiền gần nhà. Hai người yêu nhau được 1 năm thì quyết định làm đám cưới.

Năm tháng sau, vợ Thế có thai. Cuộc sống vợ chồng mở sang một trang mới, đầy ắp hạnh phúc, tràn ngập hy vọng vào tương lai sáng lạn. Tất cả những niềm vui lớn lao đó một tay Thế đã tự huỷ hoại bởi máu ghen nhỏ nhen của ái tình.

“Tính đến thời điểm ngồi nói chuyện, em đã chấp hành án được 11 năm 10 tháng 13 ngày. Mong muốn lớn nhất của em lúc này là cải tạo tốt để chuộc lại lỗi lầm”. Ở tuổi 38, đến nay, cuộc đời, sự nghiệp, tiền tài, danh vọng của Phan Văn Thế vẫn chỉ là con số 0 tròn trĩnh. Ở trong tù, trái tim đứa con trai luôn đau đáu thương nhớ bố mẹ già đang mòn mỏi chờ ngày con ra trại.

Tâm sự với chúng tôi, Phan Văn Thế nói như khóc: “Em bị tù chung thân, không biết ngày nào mới có cơ hội trở về với xã hội. Bố mẹ em nay đã già, chẳng biết sống được bao lâu nữa. Nhiều lúc nghĩ, giá như thời gian quay trở lại, em sẽ tránh lỗi lầm gây ra cho vợ con. Giờ đây, trong thâm tâm em, sợ nhất hai từ: Ghen tuông!”.

Thế kể, ngày đầu mới vào trại, bố mẹ, gia đình thường xuyên đến thăm, động viên. Lần nào gặp con, bố mẹ cũng khóc cạn nước mắt. Trông cảnh bố mẹ rơi lệ, đứa con trai tội lỗi cũng không cầm được nước mắt.

Ngoài trời vẫn mưa to. Hạt mưa ngày càng dày hơn, kéo theo bao nỗi niềm ân hận về tội lỗi. Vô tình, hạt mưa như hàng ngàn vạn mũi tên đâm vào con tim của phạm nhân Thế đang rỉ máu, quằn quại trong đau khổ về quá khứ lỗi lầm. Thời gian chầm chậm trôi theo dòng suy nghĩ.

Hiện tại, Thế được ban giám thị trại giam Nam Hà cho làm nghề thủ công đan mây, tre. Bàn tay khéo léo của người thợ cơ khí năm xưa đã giúp Thế tự tin rất nhiều trong công việc. Năm vừa qua, Thế được ban giám thị trại giam đánh giá là phạm nhân cải tạo tốt. Trong con người này có một niềm tin hướng thiện rất lớn.

Dẫu rằng ngày ra tù vẫn còn đang dài đằng đẵng ở phía trước. 38 tuổi, vẫn chưa phải là già đối với một người đàn ông, nhưng cũng không phải ngắn đối với một phạm nhân thụ án tù chung thân.

Ngồi viết những dòng chữ này, tôi vẫn nhớ mãi câu nói đầy đau khổ của phạm nhân Phan Văn Thế: “Nếu có một ngày em được ra trại, điều đầu tiên em sẽ làm là trở về quê nhà Nam Định, đến bên mộ vợ, con, thắp hương nói lời xin lỗi. Sau đó, em xin lỗi gia đình bên ngoại và anh em trong toàn gia đình. Thực ra, em chưa hình dung ra tù, mình sẽ làm gì. Nhưng sẽ cố gắng phụng dưỡng cha mẹ già, báo dưỡng ơn sinh thành”.

Tên nạn nhân đã được thay đổi.

Thiên Long


www.nguoiduatin.vn

Back to TOP