Related Posts Plugin for WordPress, Blogger...

Lòng bao dung tại một phiên tòa


Ngồi ở hàng ghế dự khán đầu tiên, bà Ðỗ Thị Thảo (SN 1955) ôm di ảnh con trai (anh Phạm Ðức Linh, SN 1984, ngụ tỉnh Long An) khóc nấc. Nước mắt người mẹ tiếp tục tuôn rơi khi nghe đại diện VKSND TP HCM công bố cáo trạng và các bị cáo thuật lại hành vi phạm tội.


Bị đánh chết vì giúp người


Khuya 25/12/2012, anh Linh tình cờ chứng kiến một vụ va quệt xe tại ngã ba đường Kha Vạn Cân (phường Linh Trung, quận Thủ Ðức, TP HCM). Thấy 4 thanh niên gồm Nguyễn Văn Thời Tiến (SN 1994), Lê Chí Thảo (SN 1991), Phạm Vũ Luân (SN 1996) và Lê Trần Minh Vũ (SN 1995) hung hăng cự cãi với một đôi nam nữ, anh Linh chạy đến can ngăn. Những người này hậm hực bỏ đi. Tuy nhiên, khi anh Linh đang giúp đôi nam nữ dựng xe máy lên, 4 thanh niên trên quay lại, xông vào đánh đấm khiến anh Linh tử vong sau đó.


Anh Linh là con trai duy nhất và là cháu đích tôn của dòng họ. Lúc còn học phổ thông, anh từng đoạt nhiều giải thưởng quốc gia về môn toán và tin học. Vào học Trường Ðại học Giao thông Vận tải Tp.HCM, anh luôn nằm trong danh sách những sinh viên có thành tích học tập tốt. Khi đang là sinh viên năm nhất, anh đoạt giải nhất cuộc thi Olympic Tin học toàn quốc. Mới học năm 3, anh đã được Công ty CP Xây dựng số 6 mời về làm việc sau khi tốt nghiệp.


Linh cũng là đứa con hiếu thảo, hiền lành. Những ngày mẹ nhập viện điều trị căn bệnh ung thư, anh quyết định bảo lưu kết quả học tập, suốt 2 năm vào ra bệnh viện túc trực chăm sóc mẹ. Trước khi gặp nạn, anh có khoe với gia đình về người bạn gái là sinh viên ngành y. Linh hứa sẽ sớm dẫn bạn gái về ra mắt cha mẹ. Cả nhà cứ mong ngóng rồi tưởng tượng ra bao nhiêu chuyện vui. Vậy mà…­


Tha thứ


"Ðến tận bây giờ, tôi vẫn còn nhớ như in những muỗng cơm, miếng nước con trai ân cần đút cho mình. Ðêm nào, Linh cũng luôn ở bên cạnh đấm bóp để xoa dịu cơn đau giúp tôi. Không ít lần tôi bắt gặp con rơi nước mắt khi chứng kiến những cơn đau của mẹ... Tất cả như mới ngày hôm qua. Tôi thật sự không tin chỉ trong chớp mắt, đã vĩnh viễn mất con…", mẹ Linh âu yếm miết tay lên từng nét trên gương mặt con trai trong di ảnh, khóc rưng rức.


Ðau đớn vì mất con nhưng cha mẹ Linh không dám để lộ ra ngoài, sợ bà nội Linh không đủ sức chịu đựng. Thế nhưng cuối cùng, bà nội Linh cũng biết được, bà ốm nằm liệt giường hơn 10 ngày, rồi cũng ra đi theo cháu.


Cùng một lúc gánh hai nỗi đau mất con, mất mẹ, ông Phạm Ðức Lợi (cha của anh Linh) không thể không oán hận những kẻ vô cớ tước đoạt mạng sống con mình. Ông không gặp, không tiếp gia đình các bị cáo, không cho họ cơ hội sám hối giúp con cái họ. Nhưng rồi, trằn trọc bao đêm, ông quyết định gác bỏ lòng hận thù, nén chặt nỗi đau mất con, đến tham dự phiên tòa để xin HÐXX xem xét giảm án cho các bị cáo.


"Con tôi chết rồi, nỗi đau đớn, mất mát trong lòng chúng tôi mãi mãi không gì có thể bù đắp được. Nhưng nếu xử tử hình các bị cáo, con tôi cũng không sống lại được, chúng tôi vẫn không nguôi ngoai được nỗi đau. Xin quý tòa mở lòng nhân đạo, giảm án cho tụi nhỏ, để các bị cáo có cơ hội cải tạo, sửa chữa lỗi lầm, trở thành người có ích cho xã hội..." - cha anh Linh nghẹn ngào trình bày trước tòa.


Khi nghe HÐXX tuyên án, người cha mất con níu chặt tay vợ đang ôm siết di ảnh con, lẩm bẩm: "Không có án tử hình, tụi nhỏ có cơ hội được sống rồi, con trai mình trên trời chắc cũng yên lòng…".








Sau khi xem xét tất cả các tình tiết tăng nặng, giảm nhẹ, TAND TP HCM đã tuyên phạt Tiến tù chung thân, Thảo 20 năm tù cùng về tội "Giết người"; Luân 1 năm tù và Vũ 7 tháng 5 ngày tù cùng về tội "Gây rối trật tự công cộng".

Theo Kha Miên (Người Lao Động)





www.nguoiduatin.vn

Back to TOP