Ông Chấn kể về đêm xảy ra án mạng 10 năm trước
Đến giờ, ông Nguyễn Thanh Chấn (52 tuổi, ở thôn Me, xã Nghĩa Trung, huyện Việt Yên, tỉnh Bắc Giang) vẫn chưa hòa nhập cuộc sống mới của mình. 10 năm ngồi tù, khi trở lại quê hương mọi thứ đổi thay nhiều khiến ông không còn nhớ đường đi lối lại. Nhiều gương mặt thân quen của bà con họ hàng khiến ông ngờ ngợ, phải nhìn ngắm một hồi lâu mới thốt thành tiếng: "Ông đấy à", "Bác đấy à"...
Trò chuyện với phóng viên, ông Chấn còn bảo: “Chả nhìn thấy cái điện thoại bàn ngày xưa đâu nữa, giờ ai cũng dùng điện thoại di động. Hôm về người nhà có đưa cho một cái bảo dùng để xem có ai cần liên lạc nhưng có biết dùng đâu”.
Người dân đến nhà ông Chấn hỏi thăm.
Căn nhà cấp 4 xập xệ của ông Chấn vài hôm nay đông nghịt khách đến thăm hỏi. Chẳng còn chỗ, người đàn ông ngồi tù 10 năm liền kê dép ngồi phệt ngay giữa sân. Ông bảo rằng, cái gì có thể quên chứ sự việc xảy ra vào đêm hôm xảy ra án mạng thì vẫn nhớ nhớ rõ. Khẽ nhíu đôi mắt ông Chấn lục lại kí ức 10 năm trước.
Đó là một tối mùa hè trời nóng nực, ông cùng vợ cùng bán hàng ở đầu thôn. Khoảng 19h, bà Chiến (vợ ông Chấn) bảo chồng về nhà lấy nước để mang ra ngâm cà pháo. “Lúc đi qua nhà cô Hoan, tôi vẫn thấy hai mẹ con cô ấy đang ngồi ở giường, cô Hoan còn đang đút cơm cho con ăn. Sau đó tôi lấy nước và mang ra quán. Ít phút sau tôi lại về nhà ăn cơm và ra trông quán để đổi cho vợ về nhà ăn. Đến khoảng 21h hai vợ chồng tôi dọn quán và trở về nhà để chuẩn bị đi ngủ”, người đàn ông với dáng vẻ chất phác nói.
Ông Chấn chưa quên những gì xảy ra vào cái đêm xảy ra án mạng 10 năm trước.
Khoảng 23h, ông Chấn bất ngờ nghe người trong xóm hô hoán chị Hoan bị ai đó giết, máu me vương vãi khắp nhà. Nghe xong, ông Chấn gọi thêm hai người họ hàng là ông Đệ và ông Sáu ra khu vực xảy ra vụ án.
Đến nơi, thím của Hoan nhờ ông Chấn về gọi điện thoại báo cho “chồng” nạn nhân xấu số. “Tôi về nhà nhấc máy điện thoại gọi 2 cuộc. Cuộc thứ nhất không ai nghe máy, cuộc thứ 2, thấy đầu kia bắt máy và tôi nói rằng: “Hoan chết rồi, anh về ngay đi”, ông Chấn kể lại và cho biết lúc đó chồng nạn nhân còn thốt: “Thôi chết rồi, chắc Hoan bị điện giật chết vì có cái quạt hở điện”.
Do nhà nạn nhân bị giết quá tối, ông Chấn chạy về nhà lấy dây điện ra đấu một chiếc bóng soi sáng.
Tới gần sáng, ông đi mua hộ quan tài để người nhà tiến hành thủ tục chôn cất nạn nhân. Tuy nhiên, không lâu sau, ông Chấn bị cơ quan điều tra bắt giữ vì tình nghi là hung thủ gây ra cái chết của chị Nguyễn Thị Hoan.
Theo cáo trạng truy tố của VKSND tỉnh Bắc Giang, tối đó, ông Chấn có qua nhà chị Hoan. Ông này nói với chị Hoan cho mình "quan hệ" nhưng người phụ nữ này không đồng ý. Sau cuộc xô xát, ông Chấn thò tay vào túi quần quần rút ra một con dao bấm đâm nhiều nhát vào bụng, mặt và sườn chị Hoan.
Thấy mặt nạn nhân chảy quá nhiều máu, ông Chấn dùng chiếc gối đậy vào mặt, sau đó đi ra khép cửa lại rồi tắt điện và bỏ trốn bằng cửa chính. Sau khi chở nước về cho vợ bán hàng, ông Chấn quay về nhà để tắm giặt, dùng xà phòng và bàn chải rửa sạch máu dính ở quần áo. 22h cùng ngày, người trong thôn phát hiện chi Hoan đã chết dưới nền nhà.
Cũng theo cáo trạng, ngày 28/9/2003, ông Chấn đã đến cơ quan điều tra tự thú và khai nhận mình chính là người giết chết chị Hoan. Cùng ngày, ông Chấn bị tạm giam. Sau đó cả hai phiên tòa tỉnh Bắc Giang và Tối cao đều tuyên án chung thân đối với ông Chấn về tội danh Giết người.
Theo Tri Thức
www.nguoiduatin.vn