Related Posts Plugin for WordPress, Blogger...

Vụ tử tù Hồ Duy Hải: 5 vấn đề trong đơn kêu oan của mẹ tử tù


Theo tin tức trên VTC News, ngày 7/12 bà Nguyễn Thị L (SN 1963, ngụ Thủ Thừa, Long An) cho biết bà đã gửi Đơn kêu oan khẩn cấp đến Chủ tịch nước Cộng hòa XHCN Việt Nam Trương Tấn Sang.


Theo bà L, bà viết đơn này kêu oan và khẩn thiết đề nghị Chủ tịch nước xem xét bản án kết tội con bà là Hồ Duy Hải trong vụ án 2 nữ nhân viên bị giết tại bưu điện Cầu Voi (Thủ Thừa, Long An) đầu năm 2008. Vì quá trình điều tra, xét xử cho thấy có nhiều sai phạm, không khách quan, trong khi con bà có dấu hiệu oan sai, ngoại phạm rất rõ ràng.


Clip hoãn thi hành án tử hình đối với Hồ Duy Hải:


Theo bà L cho rằng, bản án này đã có quá nhiều sai sót, vi phạm quy trình tố tụng, có dấu hiệu oan sai, chứng cứ ngoại phạm của con bà là rõ ràng.


Vụ tử tù Hồ Duy Hải: 5 vấn đề trong đơn kêu oan của mẹ tử tù - Ảnh 1


Về phần nguyện vọng của mình, bà L đã khẩn thiết, mong mỏi Chủ tịch Trương Tấn Sang sẽ xem xét, có biện pháp hỗ trợ, giải quyết những mong muốn chính đáng của gia đình tử tù Hồ Duy Hải là: Hoãn thi hành án tử hình đến khi có quyết định kháng nghị bản án ở cấp giám đốc thẩm, hủy bản án cũ và xem xét lại bản án theo hướng giám đốc thẩm, điều tra, xét xử lại vụ án theo hướng công bằng, khách quan, lưu ý đến những tình tiết ngoại phạm quan trọng của Hồ Duy Hải.


Người nhà nạn nhân không biết việc hoãn thi hành án


Trước đó, ngày 6/12 PV Infonet tìm về nhà chị Nguyễn Thị Ánh H – một trong hai nạn nhân bị sát hại tại Bưu điện Cầu Voi. Trong căn nhà gạch đơn sơ, không có gì đáng giá, lúc này ông S đã đi làm nên chỉ có bà S và hai người con gái.


Biến cố đã trôi qua đã 6 năm nhưng nỗi đau mất con vẫn chưa thể nguôi ngoai, khi vừa nhắc đến H, trên khuôn mặt bà S nước mắt đã chảy dài. Trong lúc đó người em gái của H cũng chỉ đứng lén nhìn từ xa, ánh mắt buồn bã.


“Khổ lắm chú ơi, tôi là hàng xóm mà mỗi lần nhắc lại còn chịu không nổi nữa là ba mẹ nó. Ngày đưa hai đứa về cả xóm chạy tới, nhìn chúng nó như vậy không ai kìm lòng được”. – bà Ba Ch, một người hàng xóm đỡ lời trong lúc bà S vẫn chưa kìm được cơn xúc động.


Sau khi bình tĩnh bà S cũng chỉ nói được ngắn gọn: “Tôi không biết gì hết, công an họ làm sao cứ để họ làm. Bây giờ sự việc đã qua lâu rồi nên gia đình chỉ muốn yên ổn làm ăn”. Đoạn bà chỉ tay về phía sau vườn khẽ nói “hai chị em nó nằm đó đó” rồi vội quay đi lau dòng nước mắt đã trào ra trên khuôn mặt khắc khổ.


“Hai chị em (V và H) là con chú con bác, lại chơi chung với nhau từ nhỏ nên thân lắm, tới bây giờ vẫn ở cạnh nhau. Thôi, ngủ ngon nha các con, phù hộ cho ba mẹ, anh em mạnh giỏi nghe…” – bà Ba Ch lẩm bẩm khi dẫn chúng tôi ra mộ.


Tại đây bà Ba Ch cho biết gia cảnh nhà ông S rất khó khăn, hiện nay hai vợ chồng đã tìm được việc bóc hạt điều cho một xưởng gần đó nhưng tiền bạc cũng chẳng đáng là bao. Gom góp mãi mới cất được căn nhà nhỏ thì hết, không còn tiền để tô tường (vào vôi áo – PV) nên mấy năm rồi vẫn để vậy.


Không những thế một người em của H còn bị khuyết tật từ nhỏ, dù đến nay đã gần 20 tuổi nhưng rất gầy ốm và chỉ nằm một chỗ. “Nó không nói, không đi được đâu chú, chỉ nằm suốt ngày thôi, tới giờ ăn thì bà S cho ăn, lúc mọi người đi làm hết thì khóa cửa để nó ở trong một mình. Tội lắm chú à…”. – nói đến đây bà Ba cũng rơm rớm nước mắt.


Cách nhà H khoảng 50m là nhà chị Nguyễn Thị Thu V – người cùng bị sát hại. Lúc này cha mẹ V là ông bà M đã đi làm lúa ở tận Mộc Hóa (cách nhà hơn 100km), ở nhà chỉ có anh trai của V và người cháu.


“Thằng T (người anh trai) nó mới bị tai nạn nặng lắm, lúc đầu tưởng không qua được, có khi con V cứu nó nó mới được vậy đó” – một người hàng xóm nói. Anh T hiện tại chỉ đi lại quanh nhà và làm được những công việc nhẹ nhàng, giọng nói cũng chưa trở lại bình thường.


Khi biết chúng tôi muốn gặp ông bà M anh khuyên rằng không nên, vì “ba mẹ ở xa, các em chạy xuống cũng mất hơn 2h rồi” và anh cho chúng tôi số điện thoại để “nói chuyện đỡ”. Nhắc đến V anh quay người chỉ vào phía trong nhà, nơi có chiếc bàn thờ đang leo lét ánh đèn rồi nói “gia đình buồn lắm”.


Lát sau ông M chạy chiếc xe máy ọc ạch trở về, thấy vậy anh T cũng đi sang. Nhắc đến Hồ Duy Hải hai người đều lắc đầu nói không biết. “Không ai báo cho tôi tin này cả (tin Hải được hoãn thi hành án – PV), nhưng sự việc ra sao cứ để công an làm chú ạ”. – ông M nói và hướng ánh mắt buồn bã ra xa.


Kim Thành (Tổng hợp)



Mời quý độc giả đọc báo qua RSS để có thêm nhiều thông tin hơn.




www.nguoiduatin.vn

Back to TOP